Chồng Bị Tai Nạn, Vợ Bế Con Gái Rời Ngay Khỏi Hiện Trường, Lý Do Của Bà Rất Đáng Suy Ngẫm…

Trên đường cao tốc xảy ra một vụ tại nạn xe ôtô, người vợ vội vàng bế con gái tránh đi mà không ở lại xem người chồng ra sao. Nguyên nhân đằng sau của việc làm này khiến nhiều cha mẹ trầm tư suy nghĩ.Trên đường cao tốc, một chiếc xe Mercedes đã đâm vào đuôi chiếc xe tải lớn, cú va chạm khiến đầu xe Mercedes bẹp dúm và người lái xe gục chết tại chỗ trên ghế lái, máu văng khắp nơi. Vợ và con của người lái xe ngồi ở hàng ghế phía sau, người mẹ kêu thất thanh một tiếng sợ hãi, và ngay lập tức bịt mắt con gái lại, bế con gái mở cửa xe và thoát ra ngoài tránh xa hiện trường vụ tai nạn, người mẹ vừa bế con đi vừa gọi điện thoại cho cảnh sát giao thông.

Tất cả mọi người trong gia đình chồng đều chỉ trích thậm tệ người vợ vì thái độ quá lạnh lùng, khi chồng bị tai nạn xe, với tư cách là người vợ đã không những bỏ mặc chồng mà còn bế theo con gái tránh xa? Huống hồ người chồng tối hôm trước đã đi tiếp khách và uống rượu, hôm nay chở hai mẹ con đi chơi vùng ngoại ô.

Trong lễ tang của người chồng, người vợ bị cự tuyệt không cho vào tham dự, đứa con thì chỉ biết rằng bố đã đi một nơi xa, người vợ mặc áo choàng trắng quỳ bên ngoài cửa, bảo rằng bất luận thế nào cũng phải nói với mẹ chồng một câu.

Người phụ nữ nước mắt giàn dụa quỳ gối dưới chân mẹ chồng nói: “Mẹ à, con yêu chồng con và cũng yêu con gái của con”.

“Chồng con khi còn sống thường hay nói với con, anh thích uống rượu đến say là vì khi anh ấy còn nhỏ đã từng tận mắt chứng kiến cảnh chính bố mình bị sát hại, mấy chục năm qua, cảnh tượng bố bị sát hại kia như một con ác ma, mỗi khi trong lòng không vui đều thấy con ác ma đó xuất hiện thôn tính linh hồn anh ấy, anh ấy sống quá thống khổ, cho nên thường rất hay nói với con rằng: “bất luận là như thế nào, đều muốn con gái sống một tuổi thơ tươi vui”.

“Con bế cháu tránh đi là không muốn để cho con bé chứng kiến cảnh cha mình chết bi thảm như vậy, con không muốn con bé sống cả đời trong bóng ma, bóng ma này mình con chịu đựng là được rồi, cháu vẫn còn quá nhỏ, chúng ta nên cho con bé có quyền được sống vui vẻ”.

Bà nội nhìn cháu gái ngây thơ, yên lặng không nói gì, năm đó bà không tận mắt chứng kiến một giây phút nào cảnh chồng bị sát hại, bà chỉ biết chồng mình bị bọn cướp giết chết, rồi sau đó bà nhìn thấy bộ mặt đầy sợ hãi của con trai mình, thậm chí con trai bà còn có lần bị trầm cảm đến mức để thân thể trần truồng điên cuồng chạy trốn ngoài đường. Sau đó bệnh của con trai bà được chữa khỏi, bà cứ tưởng rằng như vậy là mọi chuyện đã trôi qua êm ả rồi.

“Bóng ma” thời thơ ấu, thật đáng sợ như thế sao?

Một bệnh nhân trầm cảm nói: “Tổn thương lúc nhỏ là nội thương, dùng hết cả đời cũng không thể chữa lành được. Trong trí nhớ trẻ con, có những việc rất dễ dàng quên đi, nhưng có những việc giống như là đã khắc sâu vào trong lòng, như là vết thương vĩnh không thể liền miệng, đặc biệt là khi một mình trong đêm vắng, bóng ma đó lại xuất hiện giống như một con quỷ không ngừng chiếm đoạt linh hồn vậy”.

Trẻ em rất dễ tổn thương

Trẻ em rất dễ tổn thương

Nhà tâm lý học nói: ”Những tiêu cực thời thơ ấu có thể sẽ đem đến hậu quả nghiêm trọng lúc trưởng thành”, chẳng hạn như những người có nhân cách rối loạn thường là có liên quan đến việc bị chấn thương tâm lý lúc còn nhỏ.

Những việc dễ dàng nhất khiến trẻ lưu lại “bóng ma” trong ký ức tuổi thơ là ở 6 việc sau, xin các cha mẹ hãy để tâm lưu ý:

1. Tận mắt chứng kiến thảm kịch: ví dụ như làm thịt các con vật, sự cố giao thông

2. Sặc nước ở bồn tắm hoặc là ở bể bơi, bị mắc dị vật ở cổ họng, bất lực không thể thở được.

3. Bị sỉ nhục hoặc cười nhạo vì một khiếm khuyết nào đó trên thân thể

4. Bị bắt cóc, bị đánh đập ngược đãi hoặc là bị đối xử tàn nhẫn

5. Khi mắc sai lầm hoặc lúc ăn cắp, ăn trộm bị bắt tại chỗ

6. Cha mẹ ly dị hoặc cha mẹ có tình cảm lạnh lùng thờ ơ, không ở cùng nhau.

Cho nên chuyên gia về giáo dục trẻ em nhắc nhở rằng: “Với tư cách là những người làm cha làm mẹ, chúng ta không chỉ cần phải bảo vệ thân thể con cái khỏe mạnh mà còn cần phải chăm sóc gìn giữ tâm hồn con trẻ cho đến khi chúng đã đủ mạnh mẽ, lúc đó mới cân nhắc buông tay”. Rất nhiều trẻ em bị chấn động hoặc trải qua tai nạn, đều phải điều trị tâm lý là vì nguyên nhân này. Người mẹ trên vì muốn bảo vệ tâm hồn con gái được khỏe mạnh nên đã chấp nhận sự chỉ trích của gia đình người thân – là một người mẹ nghị lực và sáng suốt.

Theo NTDTV

Biên dịch: Mai Trà, biên tập: Tuệ Minh

Bài viết tham khảo nội dung trên wikipedia về hải sản, tôm,

Bạn đang xem bài viết Chồng Bị Tai Nạn, Vợ Bế Con Gái Rời Ngay Khỏi Hiện Trường, Lý Do Của Bà Rất Đáng Suy Ngẫm… tại chuyên mục Tin Tức, trên website Hải Sản Tươi Sống Ông Giàu / Vựa Chuyên Hải Sản Tươi Sống Ngon Giá Rẻ, Sỉ TpHCM. Hy vọng bài viết đã giải đáp các thắc mắc về sản phẩm này như: giới thiệu chung, so sánh, hướng dẫn cách sử dụng, giá bao nhiêu, mua ở đâu giá rẻ nhất cùng với các vấn đề liên quan khác. Nếu bạn có nhu cầu tư vấn về sản phẩm cũng như đặt hàng xin vui lòng liên hệ Hotline / Zalo / Facebook. Yêu thích 2405 / Xu hướng 2465 / Tổng 2525 Chồng bị tai nạn, vợ bế con gái rời ngay khỏi hiện trường, lý do của bà rất đáng suy ngẫm…

9 bài học cuộc sống đáng suy ngẫm

Mỗi câu chuyện là một bài học quý giá, thiết thực để áp dụng vào công việc và cuộc sống. Hãy đọc và suy ngẫm nhé các bạn! Bài học số 1 Bạn tôi ưng ý một chiếc máy tính, cần khoảng 30 triệu, thu nhập mỗi tháng của cậu ta chỉ có 7 triệu. Vợ cậu ta nói với cậu ta rằng: “Anh điên rồi, anh mà mua thì chúng ta sẽ ly hôn”. Cậu ta hỏi tôi phải làm sao. Tôi nói: “Cậu không xứng với chiếc máy tính kia, đến thứ mà mình thích cũng không có dũng khí đi giành lấy, thì sau này cậu định lăn lộn trong xã hội thế nào?”. Cậu ta cắn răng mua chiếc máy tính kia. Để trả nợ, cậu ta bắt đầu tìm một số công việc làm thêm. Cuối cùng, cậu ta đã trả hết nợ trong vòng một tháng. Vợ cậu ta không vì sự điên cuồng của cậu ta mà bỏ cậu ta. Cô ta dẫn cậu ta vào một siêu thị xe, nói: “Ông xã, chúng ta mua trả góp chiếc xe BMW này nhé”. Ban đầu cậu ta giật nảy mình, tưởng vợ mình điên. Một năm sau, cậu ta đã trả được hết khoản tiền của chiếc xe đó. Kết luận: Đến vật và người mà mình thích bạn cũng không có dũng khí giành lấy, vậy thì bạn đã được định trước là một kẻ thất bại. Bài học số 2 Một vị thiền sư nhìn thấy con bọ cạp rơi xuống nước, bèn quyết tâm cứu nó. Ai ngờ vừa chạm vào nó, đã bị nó chích vào tay. Vị thiền sư không sợ hãi, lại một lần nữa ra tay, lần này ông lại bị chích. Người bên cạnh nói: “Nó lúc nào chẳng chích người, hà tất phải cứu nó?”. Vị thiền sư đáp: “Chích người là bản năng của con bọ cạp, còn lương thiện là bản năng của tôi, sao tôi có thể vì bản năng của nó, mà vứt bỏ bản năng của tôi?”. Kết luận: Lỗi sai của chúng ta nằm ở chỗ, bởi vì đám đông mà thay đổi bản thân. Bài học số 3 Có người hỏi một người nông dân: “Có trồng lúa mạch không?”.Người nông dân trả lời: “Không, tôi sợ trời sẽ không mưa”.Người kia lại hỏi: “Vậy anh có trồng cây bông không?”.Người nông dân trả lời: “Không, tôi sợ sâu sẽ ăn nó mất”.Người kia lại hỏi: “Vậy anh trồng gì?”.Người nông dân đáp: “Không trồng gì cả, tôi muốn an toàn”. Kết luận: Một người không tình nguyện bỏ ra, không tình nguyện mạo hiểm, thì “không làm nên trò trống gì” đối với anh ta mà nói là chuyện quá hiển nhiên. Bài học số 4 Ba người ra khỏi nhà, một người mang ô, một người mang gậy chống, một người đi tay không. Khi quay trở về, người cầm ô quần áo ướt sũng, người cầm gậy chống bị ngã, người thứ ba bình an vô sự. Thì ra, người có ô khi trời mưa đã bước đi mạnh bạo, cuối cùng bị ướt. Khi đi chỗ đường trơn, người chống gậy cậy mình có gậy nên đi nhanh, kết quả chốc chốc lại bị ngã. Người đi tay không, khi trời đổ mưa, anh ta trú, khi thấy đường trơn trượt, anh ta đi cẩn thận, ngược lại lại bình yên vô sự. Kết luận: Đôi khi, không phải là chúng ta thất bại vì khiếm khuyết của chúng ta, mà là thất bại vì ưu thế của chúng ta. Bài học số 5 Một tiểu hòa thượng phụ trách quét dọn lá rơi trong chùa, mỗi ngày phải tốn rất thời gian mới quét xong. Có người nói với cậu rằng: “Trước khi quét dọn cậu hãy dùng sức rung cây cho lá rụng hết, sau đó hẵng quét, như vậy ngày mai sẽ không cần phải quét nữa”. Tiểu hòa thượng cảm thấy có lý, vui vẻ làm theo, thế nhưng ngày hôm sau, lá vẫn rơi đầy sân chùa. Kết luận: Bất luận hôm nay bạn có nỗ lực thế nào, thì ngày mai lá vẫn rơi. Dục tốc bất đạt, làm tốt chuyện của ngày hôm nay, chính là có trách nhiệm với cuộc đời của mình. Bài học số 6 Một con quạ trong chuyến bay của mình đã gặp một con chim bồ câu đang trên đường về nhà. Con chim bồ câu hỏi: “Cậu muốn bay đi đâu thế?”. Con quạ trả lời: “Thực ra tôi không muốn đi, nhưng mọi người đều chê tiếng kêu của tôi không hay, cho nên tôi muốn rời khỏi đây”. Con chim bồ câu nói với con quạ: “Đừng phí công vô ích nữa! Nếu cậu không thay đổi giọng nói của mình, thì dù cậu có bay đến đâu đi chăng nữa cũng không được chào đón đâu”. Kết luận: Nếu bạn hy vọng mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp, vậy hãy bắt đầu từ việc thay đổi bản thân mình. Bài học số 7 Một nhà có ba người con trai, họ trưởng thành trong những trận cãi vã không ngừng của cha mẹ, mẹ của họ lúc nào cũng bị cha họ đánh đập thương tích đầy mình.Người con cả nghĩ: Mẹ thật đáng thương! Sau này mình phải đối tốt với vợ mình hơn.Người con thứ hai nghĩ: Kết hôn thật chẳng có nghĩa lý gì, sau này mình lớn lên chắc chắn sẽ không lấy vợ!Người con thứ ba nghĩ: Thì ra, chồng có thể đánh đập vợ như vậy! Kết luận: Cho dù môi trường sống giống nhau, nếu cách tư duy không giống nhau, sẽ kéo theo những cuộc đời không giống nhau. Bài học số 8 Ở một thị trấn nhỏ, có một vị thương nhân đến mở một trạm xăng, làm ăn phát đạt. Người thứ hai đến, mở một nhà hàng. Người thứ ba đến, mở một siêu thị. Thị trấn này chẳng mấy chốc đã trở nên sầm uất, phồn hoa.Ở một thị trấn khác, một thương nhân mở một trạm xăng, làm ăn phát đạt. Người thứ hai đến, mở trạm xăng dầu thứ hai. Người thứ ba đến, mở trạm xăng dầu thứ ba. Chuyện làm ăn không phát đạt như họ tưởng. Kết luận: Cứ một mực đi theo con đường của người khác, tất sẽ thất bại. Bài học số 9 Anh A đi xe đạp, hai chân gắng sức đạp, 1 tiếng đồng hồ chỉ có thể đi được quãng đường khoảng 10 km.Anh A lái xe ô tô, một chân nhấn vào ga, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 100 km.Anh A ngồi tàu cao tốc, nhắm mắt lại, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 300 km.Anh A ngồi máy bay, ăn đồ ăn ngon, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 1000 km. Kết luận: Cùng một người, cùng sự cố gắng, thế nhưng khác nhau ở bệ phóng, kết quả sẽ khác nhau. Nguồn: Lz13.cn 

Tại sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ?

Con tự hỏi trên đời này sẽ có bao nhiêu người con gái như con? Yêu nhầm người và thương sai lúc. Đường yêu gấp khúc, loanh quanh mãi không tìm thấy một quãng đường tình phẳng phiu. Đã lâu rồi con không viết, con không dành hàng giờ cho cuốn nhật ký hay đánh word để gửi blog hay các trang tâm sự. Đã lâu rồi con cũng không về với mẹ chỉ để kể lể chuyện tình cảm của con. Con bị cuốn theo những cái gọi là bộn bề cuộc sống, là tương lai, là công việc, là hoài bão, là tham vọng. Trước đây mẹ từng nói "con gái yêu nhiều sẽ mất duyên" khi thấy con cứ chấp chới giữa các mối tình không đầu không cuối, con thì không sợ mất duyên, con chỉ lo tim con sẽ ít đập nhanh hơn, vì bình tĩnh, bình tĩnh vì từng trải. Và thực sự bây giờ con đã chẳng còn bị lênh đênh trong những tình cảm khó kiểm soát nữa. Ngày hôm nay con đã trưởng thành hơn rất nhiều, con hiểu con có một nhan sắc đủ dùng, một trí thông minh không quá tệ, một gia đình yêu con vô điều kiện, một mái ấm để quay về vậy thì tại sao con phải dốc lòng dốc sức cho những tình cảm vơi đầy ngoài kia khi mà thực sự người ta đâu xứng đáng. Tại sao con được bố mẹ nuôi dưỡng bao nhiêu năm trời mà con lại phải về chăm sóc cho những người dưng xa lạ. Con cảm thấy sợ hãi trước những mối quan hệ hôn nhân, bộn bề trước lo toan cuộc sống cơm áo gạo tiền, lo lắng trước những mối quan hệ ngoài luồng. Tại sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ? Ngày trước con cũng từng một thời yêu đương mơ mộng, kiếm tìm những tình cảm không đầu không cuối. Rồi cuối cùng con lại trở lại với một trời hoang hoải. Con tự hỏi trên đời này sẽ có bao nhiêu người con gái như con? Yêu nhầm người và thương sai lúc. Đường yêu gấp khúc, loanh quanh mãi không tìm thấy một quãng đường tình phẳng phiu. Sau những hoang hoải đó, con đã tự biết cách đứng lên. Con vẫn sẽ yêu và tìm người đàn ông yêu con thật lòng, nhưng niềm tin không bao giờ con trao trọn vẹn nữa. Con sẽ dịu dàng vừa đủ và biết sử dụng móng vuốt khi cần. Con trai là vậy, Ai cũng mở miệng ra khăng khăng là một lòng một dạ. Nhưng thực chất là lòng với người này còn dạ với người kia. Thế còn ruột, gan, phèo, phổi nằm ở người nào ai mà đoán được. Tuổi thanh xuân vốn đã keo kiệt từng ngày, cớ gì con cứ phải bận lòng vì những thứ chẳng đi đâu vào đâu đó. Con cũng đã từng có những mối hận thù trong quá khứ, hận người đã từng nhẫn tâm quăng quật con vẫy vùng trong thương đau. Con cũng đã từng có những đêm khóc đến vật vã. Sự ích kỷ của một đứa con gái, dằn vặt, xâu xé những ý nghĩ cứ chồng chất lên nhau, càng nhiều bao nhiêu thì sự tức giận càng tăng thêm gấp bội, rồi thù hận, rồi nước mắt, cứ thế tuôn trào... Nhưng hiện tại, con đã đủ trưởng thành để bình tâm trở lại, để tha thứ cho cái quá khứ ngày xưa. Con học được cách không phụ thuộc, không dựa dẫm và cũng chẳng yếu mềm, là đứng vững trong trời đấy, không cần phải tầm gửi vào ai. Đã từng lúc con nhấm nháp nỗi hận thù từng chút một để hiểu rằng cuộc đời là một vòng tròn của sự công bằng. Nhiều lúc giữa bộn bề cuộc sống, con cũng cảm thấy cần lắm một bờ vai giúp con xua tan những áp lực vô hình, đó là một chiều lững thững trên phố, với ánh đèn phủ mờ tâm trạng, bụi bay vào mắt, nhòe nhoẹt nước, run vai khóc nấc. Nhiều lúc con tự hỏi, tình yêu chỉ đơn giản là mối quan hệ không rõ ràng, nhập nhằng giữa yêu và thương, giữa quyền lợi và trách nhiệm, có gì hay ho mà người ta ca tụng đến thế. Rồi con nhìn lại quãng đường và thấy mình cũng đã mắc sai lầm khi con yêu ai cũng dốc hết ruột gan của mình ra cho người ta biết, để người ta chà đạp không thương tiếc. Con sai lầm khi đã dốc cạn hết thương yêu để vun vén cho thứ hạnh phúc tưởng rằng có thể tồn tại vĩnh viễn. Con gái mà đôi khi vẫn thế, không được lý trí lắm mẹ ạ, một khi bị tấn công sẽ trở thành tù binh của ái tình. Mẹ đừng buồn phiền trước những suy nghĩ đó của con mẹ nhé. Nếu may mắn rằng mai đây sẽ có người giúp con xóa nhòa được những suy nghĩ đó, thì mẹ cũng tin rằng con đủ mạnh mẽ để không phải phụ thuộc vào ai. Theo Trí Thức Trẻ

Người đàn bà 10 năm ăn cám lợn nuôi chồng tàn tật cùng 4 con đại học

Cuộc sống nghèo khổ đến mức suốt 10 năm trời bà cố nhắm mắt nuốt cám để có sức cáng đáng gia đình. Vì tình yêu, người phụ nữ này đã làm tất cả mọi việc, để rồi giờ đây bà có thể mỉm cười khi thấy các con trưởng thành. Hạnh phúc đẫm lệ Người đàn bà đau khổ mà chúng tôi muốn nói đến là bà Tăng Thị Lộc (SN 1948, quê ở xã Diễn Xuân, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An). Bà Lộc sinh ra trong một gia đình nghèo, đông anh chị em ở xã Diễn Hạnh. Sau này khi lớn lên, bà từ chối tất cả mọi lời tỏ tình của các chàng trai mà quyết định gắn phận mình với người đàn ông tật nguyền trở về từ chiến tranh. Chồng bà giờ đã mồ yên mả đẹp, nhưng mỗi khi nhớ lại, bà vẫn hằn in: “Chúng tôi quen nhau từ khi còn đi học. Thời đó, có một lần chân tôi bị bong gân, ông ấy đã cõng tôi 3km để về nhà, lúc đó đã thấy quý ông ấy rồi. Nhưng số phận trêu ngươi, trong một lần máy bay Mỹ trút bom khiến ông ấy bị thương rất nặng, cụt cả hai chân và một bàn tay. Nhưng tôi vẫn quyết tâm chọn lựa người đàn ông này. Khi tôi ngỏ ý muốn lấy làm chồng, ông ấy sốc lắm, cương quyết không chấp nhận vì sợ đời tôi sẽ khổ. Hồi đó, chính tôi đã cầu hôn ông ấy”. Gia đình nhà chồng cũng thuộc diện nghèo khó, đông anh em, vì vậy, đôi vợ chồng trẻ chỉ được bên nội chia cho miếng đất nhỏ xem như của hồi môn để dựng túp lều ở tạm. Chồng bị tật, mọi công việc đều một tay bà Lộc lo toan, gánh vác. Lấy chồng về bà mới thấm thía thế nào là nghèo, cơ cực và đói khát. Đã không ít lần bà rơi nước mắt khi vô tình nghe những lời bàn tán của dư luận: Ai bảo chảnh làm chi, không lấy chồng giàu, lại chọn cái thằng nghèo đói, bệnh tật, giờ thì sướng rồi nhé. Thử xem tình yêu của nó có nuôi sống nó không... Cuộc sống càng khó khăn hơn khi lần lượt những đứa con ra đời. Bốn lần sinh con nhưng bà không biết thế nào là kiêng kị, là tẩm bổ cho bà đẻ. Sinh xong được vài ngày, bà gửi con cho bà nội để đi làm thuê lấy tiền thuốc thang cho chồng và nuôi con. Nhiều năm trời, một mình bà chèo chống chăm sóc gia đình. Cứ mỗi đận bão về, bà Lộc lại phải vác thang trèo lên mái nhà, tìm mọi cách che chắn cho căn nhà xiêu vẹo của mình. Bà không nhớ biết bao lần, căn nhà bị bão đánh đổ, bà một mình đi dựng lại nhà. Có những mùa giáp hạt, bà phải nhắm mắt nuốt cám, ăn rau vặt trừ bữa, nhường phần cơm cho các con. Không đầu hàng số phận Bà Lộc kể, ngày xưa bà nổi tiếng là kẹt xỉn, chắc lép. Những người mẹ khác, đi chợ về mua bánh kẹo cho con ăn thoải mái, nhưng các con của tôi chưa bao giờ được ăn quà bánh đầy đủ. Là người mẹ, ai chẳng thương yêu con, muốn cho con được ăn uống đầy đủ, được bằng bạn, bằng bè, nhưng vì hoàn cảnh, tôi đành phải làm vậy. “Nhiều hôm nghe hàng xóm bàn bán to nhỏ tôi keo kiệt, không cho con cái ăn uống đàng hoàng, lòng tôi nhói đau. Đến giờ, tôi vẫn thấy ân hận vì lúc đó chưa một lần được cho các con ăn bánh no nê”, bà nói. Suốt nhiều năm trời bà không dám mua cho mình một cái áo mới. 4 đứa con của bà mỗi đứa cũng chỉ có một bộ quần áo, mặc hết năm này qua năm khác. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng nhờ sự thông minh vốn có, cộng với tính siêng năng, các em đều là những học sinh xuất sắc. Cả đời bà kiên trì nuôi con ăn học, chẳng sợ khổ, chẳng sợ khó và chưa bao giờ biết chùn bước, nhưng cũng có lần bà tưởng phải đầu hàng trước cái nghèo, cái khó của mình. Bà kể: “Năm con gái thứ 3 thi đỗ vào cấp 3, tôi vừa mừng, vừa lo. Mừng vì thấy con gái mình giỏi giang, lo vì lúc ấy 2 đứa con lớn đều đang học đại học ở Vinh. Một hôm, hai mẹ con đang đi làm ngoài đồng, tôi có nói với nó chuyện nghỉ học, nó cúi gằm mặt xuống rồi dạ lí nhí. Sau đó, nó xin phép về nhà trước vì hơi mệt. Nhìn dáng nó thất thểu bước đi giữa cánh đồng nắng chang chang, tôi nhìn theo con mà khóc nức nở. Dù thương nó, nhưng tôi biết sức mình không thể cáng đáng nổi. Đến khi hai anh chị của nó trong Vinh biết, bắt xe về nhà nói chuyện: “Mẹ hãy để cho em nó được đi học, khó khăn, cả gia đình cùng san sẻ, chúng con sẽ cố gắng tiết kiệm”. Rồi bà cũng quyết định cho tất cả mấy đứa ăn học tới cùng. Không ngại khó ngại khổ, bà chắt chiu từng đồng để nuôi con ăn học. Thời điểm đó, người ta chu cấp mỗi tháng cho con tiền trăm, tiền triệu nhưng với con bà chỉ được 50 nghìn tiền ăn/tháng. Mỗi ngày con của bà Lộc chỉ dám ăn 500 đồng tiền cơm, canh miễn phí. Chuyện bà Lộc gần chục năm ăn cám lợn, tích góp tiền nuôi chồng bệnh tật và 4 đứa con học đại học khiến nhiều người cảm phục. Nhưng khi nhắc đến chuyện này, bà chỉ cười hiền rồi nói: “Nghĩ đến các con, tôi cố gắng nuốt vào bụng cám thường ngày cho lợn ăn để lấy sức khỏe mà làm việc. Ơn trời, dù ăn uống kham khổ nhưng tôi vẫn đủ sức nuôi chồng, con. Nhưng có lẽ vì ăn cám mà giờ đây tôi bị bệnh đau dạ dày hành hạ”. Hiện nay, các con bà Lộc đã phương trưởng, công việc ổn định. Bản thân bà không còn phải vất vả như xưa nhưng hàng ngày bà vẫn giúp đứa con út chăm lo việc nhà. Thỉnh thoảng mấy đứa con sinh cháu, bà lại tất bật khăn gói đi chăm sóc. Hạnh phúc nhất của đời bà là được nhìn thấy con cái trưởng thành.

Cực kỳ cảm động- Ếch mẹ đào kênh cứu đàn con khỏi bị chết khô

Câu chuyện cảm động về lòng thương con của ếch mẹ [yframe url='https://www.youtube.com/watch?v=tYARIfQno2o']

7 lợi ích sức khỏe “đáng nể” của hải sản

Ăn hải sản thực sự rất tốt cho cơ thể, vì nó giàu vitamin và khoáng chất tự nhiên… Dưới đây là những lợi ích từ hải sản mang lại cho cơ thể bạn. 1. Ngăn ngừa bệnh trầm cảm Hầu hết mọi người đều có khả năng bị bệnh trầm cảm do stress kéo dài. Trầm cảm có liên quan đến hàm lượng axit béo omega 3 trong cơ thể thấp. Trong khi đó, hải sản chứa các hợp chất giúp giảm nguy cơ bị mất trí nhớ, Alzheimer và trầm cảm ở mức độ nào đó. Hải sản làm tăng lượng axit béo omega3 (đặc biệt là DHA) cho cơ thể. Chính vì thế nó có thể làm giảm các dấu hiệu trầm cảm và chống lại chứng trầm cảm kinh niên. 2. Cải thiện thị  giác Trong các loại hải sản, đặc biệt là các loại cá béo rất giàu axit béo omega 3. Chính vì vậy, nếu bạn thường xuyên ăn thủy hải sản sản sẽ rất tốt cho thị lực của mắt. Trong các loại tôm, cua, rất giàu vitamin A, có tác dụng cải thiện tầm nhìn. Một người ăn hải sản thường xuyên cũng có thể cải thiện được tình trạng thoái hóa điểm vàng của mắt khi về già. 3. Rất tốt cho phổi, cải thiện bệnh hen suyễn Trong nhiều công trình nghiên cứu, cá được chứng minh là một loại thực phẩm giúp bảo vệ phổi. Trong cá có nhiều vitamin D. Khi thiếu hụt loại vitamin này sẽ làm giảm chức năng phổi một cách trầm trọng. Cá béo và dầu cá là hai nguồn cung cấp dồi dào loại vitamin này. Vì vậy nó rất tốt cho những người có tiền sử bị bệnh về phổi, đặc biệt là hen suyễn. Như vậy, lợi ích từ hải sản là không thể chối từ. 4. Giữ làn da sáng và khỏe mạnh Dầu cá hoặc cá tươi rất giàu omega 3 axit béo và protein. Protein tự nhiên giúp làm chậm quá trình lão hóa ở phụ nữ. Nó cũng thúc đẩy quá trình sản sinh ra collagen trong cơ thể. Như vậy axit béo Omega 3 trong hải sản giúp bạn duy trì một làn da tươi trẻ. Bổ sung thường xuyên các loại hải sản khác nhau vào chế độ ăn uống của mình, bạn sẽ duy trì được một làn da sáng và khỏe mạnh. 5. Duy trì sức khỏe tim mạch Lượng axit béo omega 3 có trong hải sản giúp ngăn ngừa nguy cơ mắc bệnh tim mạch. làm giảm hàm lượng chất béo triglyceride trong máu, giảm mức độ cholesterol xấu trong cơ thể. Vì vậy, để đảm bảo sức khỏe tim mạch, bạn hãy ăn các loại hải sản ít nhất 2 lần/tuần. 6. Rất tốt cho bệnh thiếu máu Hải sản rất giàu sắt và kẽm, đó là những dưỡng chất rất tốt để cải thiện các vấn đề xấu của bệnh thiếu máu. Việc bạn thường xuyên ăn hải sản sẽ giúp tăng mức độ hemoglobin của cơ thể. Bên cạnh đó, trong hải sản giàu kẽm, cũng giúp cho mái tóc của bạn thêm khỏe, đẹp. 7. Duy trì độ chắc khỏe cho xương Trong hải sản giàu hàm lượng canxi, rất tốt việc đảm bảo sức khỏe của hệ xương. Trong thực tế, nếu bạn coi hải sản là nguồn thực phẩm thường xuyên trong chế độ ăn uống của mình, nó sẽ giúp cơ thể bạn giảm nhẹ các vấn đề liên quan đến đau khớp, viêm khớp. Bên cạnh đó, protein trong cá còn có tác dụng giúp bạn củng cố cơ bắp sau những giờ luyện tập thể thao. Như vậy, với lợi ích từ hải sản, bạn đã hiểu thêm công dụng hải sản với sức khỏe con người. Có nhu cầu mua hải sản tươi sóng, liên hệ Ông Giàu hé. Theo Nguyễn Mai / Trí Thức Trẻ

Thử Vợ

 

Khánh Hòa: Cứu 12 thuyền viên cùng tàu cá bị nạn trên biển

Đến 1h sáng 25/12, tàu SAR27-01 đã tiếp cận được tàu bị nạn và tổ chức lai dắt vào bờ an toàn. Chiều 25/12, tàu SAR27-01 của Trung tâm Phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải khu vực 4 Nha Trang đã lai dắt tàu cá số hiệu BĐ-96668TS cùng 12 thuyền viên vào cảng Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa an toàn. Trước đó, đầu giờ chiều 24/12, Trung tâm Phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải khu vực 4 thuộc Trung tâm phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải Việt Nam nhận được tin cứu nạn khẩn cấp từ tàu cá BĐ-96668TS của ông Võ Thành Thật (36 tuổi, trú huyện Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định) làm thuyền trưởng, trên đường ra ngư trường Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa thì bị hỏng máy, thả trôi, mất khả năng điều động. Tuy đã cố gắng sửa chữa nhưng các thuyền viên trên tàu cá bị nạn vẫn không thể khắc phục được sự cố. Các thuyền viên đều mệt mỏi, lo lắng, đặc biệt có người còn hoảng loạn vì tàu đang ở trong vùng ảnh hưởng của gió mùa Đông Bắc và bão Nockten. Khi bị nạn, tàu cá BĐ-96668TS cách bờ biển Nha Trang khoảng 90 hải lý. Ngay khi nhận được tin báo, Trung tâm Phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải khu vực 4 Nha Trang đã điều động tàu SAR27-01 đang ứng trực tại vịnh Nha Trang lên đường cứu nạn. Đến 1h sáng 25/12, tàu SAR27-01 đã tiếp cận được tàu bị nạn, tổ chức lai dắt vào bờ an toàn. (Theo VTV.vn)

“10 năm nữa sẽ không còn con gái xấu”

Đây là lập luận của một cô gái sau khi đi phẫu thuật thẩm mỹ. Cô gái có tên Wongpude Nathip được mệnh danh là hot girl dao kéo của một trang mạng xã hội Thái Lan mới đây đã đưa ra một lập luận gây sự chú ý. Cô cho rằng, chỉ trong vòng 10 năm tới, sẽ không thể tìm thấy một người con gái nào xấu xí. Bởi theo Nathip, ở thời đại ngày nay, bạn có thể dễ dàng từ một người con gái xấu thành xinh đẹp lộng lẫy. Tất cả là nhờ vào công nghệ phẫu thuật thẩm mỹ. cô gái này cho biết thêm, hầu hết bạn bè của cô đã đi sửa ít nhất một bộ phận trên người. Trước kia, con gái sẽ đẹp khi có chiếc mũi cao, đôi mắt to, làn da trắng. Tất cả những điều này phụ thuộc vào vẻ đẹp trời phú. Nhưng ngày nay thì khác, bạn có thể có được tất cả những điều đó miễn là bạn đủ...tiền. Bản thân Nathip cũng từng là một cô gái bị bạn bè chế giễu vì xấu xí. Cô đã từng mặc cảm vì có chiếc mũi quá to, gương mặt tròn thô và làn da quá đen đúa. Thế nhưng, sau khi tốt nghiệp Đại học và đi làm được một vài năm, Nathip đã dành dụm tiền đủ để 'thay đổi cuộc đời mình'. Trước tiên, cô gái này đã làm phẫu thuật nâng mũi. Theo cô, đây là phẫu thuật khá đơn giản mà đem lại hiệu quả cao. Ngay sau khi nâng mũi, cô có cảm giác như đã trở thành một con người khác, một cô gái xinh đẹp đầy tự tin. Kế đến Nathip đi gọt mặt, tạo cằm hình V-line, niềng răng và tắm trắng. Nathip trước và sau phẫu thuật thẩm mỹ. Cô nàng trước đây rất tự ti với nhiều nét xấu trên gương mặt. Nhưng hiện tại Nathip đã có được chiếc mũi đẹp, gương mặt ưa nhìn, làn da trắng mịn. Từ một cô gái tự ti ở trường học, khi các bạn đều có người tỏ tình thì cô gái này chẳng ai để mắt tới. Nhưng hiện tại mọi chuyện đã khác sau khi Nathip đi phẫu thuật thẩm mỹ, cô thậm chí còn được coi là một hot girl. Chính vì sự thay đổi này mà cô cho biết: "Sẽ không còn con gái xấu trong 10 năm tới, miễn là con gái xấu biết cách tạo ra tiền để đi phẫu thuật thẩm mỹ." Tuy nhiên cũng có không ít ý kiến phản đối lập luận của Nathip, bởi bên cạnh những ca phẫu thuật thẩm mỹ thành công thì còn rất nhiều cô gái có dung nhan không được như ý muốn sau khi dao kéo. Thậm chí, nhiều người còn xấu đi hay bị chịu những hậu quả nặng nề từ phẫu thuật thẩm mỹ.

HAI CHA CON THOÁT KHỎI BOM NGUYÊN TỬ Ở HIROSHIMA

Hai cha con nhà nọ sinh sống bằng nghề làm nông trên một mảnh đất nhỏ ở miền quê. Mỗi năm, họ lại đánh xe bò nhiều đợt lên thành phố gần đó để bán rau quả, những thứ họ tự tay trồng. Hai cha con hầu như chẳng có điểm gì giống nhau. Người cha luôn bình tâm trước mọi việc, còn người con trai thì lúc nào cũng vội vàng. Một buổi sớm tinh mơ nọ, hai cha con thức dậy, chất hàng lên chiếc xe bò để bắt đầu một cuộc hành trình dài như mọi khi. Anh con trai tính trong đầu rằng nếu họ đi với tốc độ nhanh hơn và không nghỉ qua đêm, chỉ sáng sớm hôm sau họ sẽ tới được chợ. Thế là anh dùng cây liên tục thúc con bò, hối nó bước mau hơn. - Từ từ thôi, con ạ! – người cha bảo – Từ tốn sẽ giúp con sống lâu hơn đấy. - Nhưng nếu chúng ta đến chợ sớm hơn những người khác, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội bán hàng giá cao hơn – anh con trai cãi. Người cha không đáp. Ông kéo sụp chiếc nón xuống che mặt và ngủ tại chỗ ngồi của mình. Thấy thế anh con trai càng bực mình và khó chịu, anh cố thúc con bò đi nhanh hơn nữa. Bốn giờ sau, họ đi ngang qua một ngôi nhà nhỏ. Người cha thức giấc, mỉm cười và nói: - Tới nhà chú con rồi. Chúng ta ghé vào hỏi thăm chú ấy một tiếng. - Nhưng chúng ta đã trễ mất gần một giờ rồi. Con trai ông càu nhàu. - Trễ thêm vài phút nữa cũng chẳng sao. Chú và bố có mấy khi gặp được nhau đâu. - Người cha chậm rãi đáp. Rồi họ dừng lại và ghé vào ngôi nhà. Chàng trai trẻ càng sốt ruột tức tối khi thấy cha và chú ngồi huyên thuyên cười nói. Gần một tiếng sau, hai cha con anh từ giã chú và anh tiếp tục lên đường. Lúc này, đến phiên người cha cầm lái. Khi đến một ngã ba, người cha quẹo xe sang phải: - Đường bên tay trái ngắn hơn mà bố – người con nói. - Bố biết, nhưng đường bên tay phải đẹp hơn nhiều. - Chẳng lẽ bố không biết quí thời giờ à? Chàng trai trẻ mất kiên nhẫn. - Ồ bố quí thời giờ lắm chứ! Chính vì thế bố mới muốn ngắm nhìn cảnh đẹp và tận hưởng trọn vẹn mỗi giây phút. Con đường mà người cha đi có nhiều khúc uốn quanh, băng xuyên qua những đồng cỏ chật hẹp mọc đầy hoa dại và có cả một dòng suối mát trong chảy dọc theo – thế nhưng người con trai đã để lỡ mất dịp ngắm nhìn phong cảnh đẹp ấy. Anh ngồi nhấp nhỏm bên trong xe, lòng bồn chồn và hết sức lo lắng vì sợ đến trễ. Anh cũng không nhận thấy rằng hoàng hôn hôm ấy mới đẹp làm sao. Trời sập tối, hai cha con đến một nơi trông như một khu vườn khổng lồ đầy hương sắc. Người cha khoan khoái hít thở hương thơm làm xao xuyến lòng người của những bông hoa, lắng nghe tiếng suối róc rách và đỗ xe lại. - Chúng ta sẽ ngủ lại đây – ông thở dài. - Từ giờ về sau con không bao giờ đi cùng với bố nữa – anh con trai tức tối nói – Bố thì chỉ thích ngắm hoàng hôn và xem hoa hơn là kiếm tiền! - Tại sao lại không như thế chứ, đó chẳng phải là những điều đẹp nhất mà từ trước đến giờ con vẫn nói đấy sao? Vài phút sau, ông thiếp vào giấc ngủ. Trong khi con trai ông nhìn mãi những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, mong cho đêm chóng qua. Đêm như dài vô tận và người con trai chẳng hề chợp mắt. Trước lúc mặt trời mọc, chàng trai trẻ nhanh chóng đánh thức cha anh dậy. Họ lại tiếp tục đi. Sau khi đi được khoảng một dặm, tình cờ họ gặp một người nông dân đang cố kéo chiếc xe ra khỏi một vũng lầy. - Chúng ta giúp ông ấy một tay đi nào – người cha già thì thầm - Để mất thêm thời gian nữa à? - Chàng trai như muốn nổi đóa lên. - Con bớt căng thẳng một chút đi, có thể chính con cũng sẽ bị kẹt vào một vũng lầy nào đó. Chúng ta nên giúp đỡ người khác khi họ cần – đừng quên điều đó con ạ! Anh con trai quay đi mà trong lòng hết sức tức giận. Khi họ giúp người nông dân kia kéo được chiếc xe khỏi chỗ lầy thì đã gần 8 giờ sáng. Đột nhiên, có một ánh sáng hết sức lớn lóe lên như muốn tách đôi bầu trời ra. Sau đó là một âm thanh nghe như tiếng sấm. Ở xa phía bên kia ngọn đồi, bầu trời trở nên tối đen. - Chắc là trong thành phố có mưa dông lớn. Người cha đoán. - Nếu chúng ta nhanh chân hơn, có lẽ giờ này chúng ta đã bán gần hết hàng rồi. – Người con lầm bầm. - Bình tĩnh đi…con sẽ sống lâu hơn, và con sẽ tận hưởng cuộc sống được nhiều hơn – ông già nhẹ nhàng khuyên nhủ con mình. Khi hai cha con đến được ngọn đồi mà trông xuống sẽ thấy toàn cảnh thành phố, trời đã xế chiều. Họ dừng lại và nhìn xuống phía bên dưới một lúc lâu.   Không ai nói với nhau một lời nào. Cuối cùng, chàng trai trẻ đặt tay lên vai cha anh rồi nói - Con đã hiểu những lời bố nói rồi. Họ quay chiếc xe lại và bắt đầu trở về nhà, rời xa thành phố có tên Hiroshima trong cái ngày khủng khiếp ấy. -SƯU TẦM-