Câu Chuyện Cây Táo, Ba Người Đàn Ông Và Làm Giàu Chóng Vánh

Quan điểm quyết định tầm nhìn, tầm nhìn lại quyết định thành quả của chúng ta.

apple-tree-investment-1474366364847-crop-1474366406453-1474388248288

Chúng ta luôn có xu hướng chỉ nhìn vào sự khác biệt lớn giữa những người giàu và người nghèo mà bỏ qua quá khứ của họ. Bởi người giàu của ngày hôm nay cũng có thể là người nghèo của ngày hôm qua; Còn người nghèo của ngày hôm nay cũng có thể là người giàu của ngày mai. Người giàu và người nghèo có thể họ cũng đã từng đứng trên cùng một vạch xuất phát, thế nhưng kết quả của họ lại hoàn toàn khác nhau. Vậy sự khác biệt của họ cụ thể là bao xa?

Ba người đàn ông đồng hành cùng nhau đi ra ngoài tìm kiếm cơ hội làm giàu. Tại một thị trấn hẻo lánh, họ phát hiện ra một loại táo vừa to vừa đỏ lại rất ngọt, mà đặc biệt loại táo này được bán với giá vô cùng rẻ tại địa phương.

Người thứ nhất nhìn vào những quả táo mà vô cùng hứng khởi, anh ta lập tức bỏ hết số tiền đang có của mình ra để mua 10 tấn táo loại ngon nhất, chuyển về quê hương của mình và bán với giá cao gấp đôi. Cứ như vậy, anh ta dần trở thành tỷ phú đầu tiên ở quê hương của mình.

Người thứ hai nhìn vào những quả táo, suy nghĩ một lúc rồi anh ta dùng một nửa số tiền của mình để mua một trăm giống cây táo tốt nhất, vận chuyển về quê hương mình, và thuê một quả đồi trồng giống táo này tại đó. Và trong vòng ba năm anh ta tỉ mỉ chăm sóc và tưới nước cho chúng.

Người thứ ba nhìn vào những quả táo, và vài ngày liền anh ta đi bộ vòng quanh vườn táo ngắm đông ngắm tây. Cuối cùng, anh ta đến gặp chủ của vườn táo chỉ vào gốc một cây táo và nói: “Tôi muốn mua đất thịt ở đây”. Chủ vườn táo vô cùng ngạc nhiên, rồi lắc đầu nói: “Không, tôi không bán đất thịt, bán rồi thì cây ra quả sao được?”. Người thứ ba liền cúi người bốc một nắm đất lên, khẩn thiết nói: “Tôi chỉ cần một nắm đất này, xin ông hãy bán nó cho tôi, bao nhiêu tiền cũng được”. Chủ vườn táo nhìn anh ta cười nói: “Được thôi, đưa tôi một đô la được rồi”.

Người thứ ba mang nắm đất trở về quê hương, mời chuyên gia đến làm hóa nghiệm, phân tích các thành phần, độ ẩm… của nắm đất, đồng thời mô phỏng nhiệt độ không khí, độ ẩm, ánh sáng… của thị trấn kia. Sau đó, anh ta bao thầu một quả đồi và dùng ba năm thời gian nuôi dưỡng, vun bón quả đồi để biến đất của nó trở nên giống hệt nắm đất anh ta mang về. Và cuối cùng, anh ta trồng giống táo này trên nó.

photo-1-1474388247991

Mười năm sau, người đầu tiên vẫn y nguyên mua táo về bán lấy lãi, thế nhưng doanh thu mỗi năm càng ngày càng giảm đi, thậm chí có khi chỉ hòa hoặc lỗ vốn. Người thứ hai thì sớm có được vườn táo của riêng mình, thế nhưng do đất không phù hợp, nên táo của anh ta màu không được sáng đẹp, nhưng vẫn thu được lợi nhuận nhất định. Người thứ ba mặc dù là người thu hoạch được táo cuối cùng thế nhưng táo anh ta trồng ra lại đỏ tươi thơm ngọt, nên thu hút được rất nhiều người mua và luôn bán được giá tốt nhất.

Trong cuộc sống , quan điểm mỗi người quyết định tầm nhìn của họ, còn tầm nhìn lại quyết định thành quả mỗi người. Cả ba người ở trên đều rất thông minh, có cùng cơ hội như nhau, nhưng lựa chọn lại khác nhau nên kết quả cũng khác nhau. Người đầu tiên kiếm được tiền chưa hẳn là người kiếm được nhiều tiền nhất. Chính vì vậy, ai là người có suy nghĩ và tầm nhìn rộng hơn sẽ gặt hái được nhiều thành quả to lớn hơn.

Theo Hằng Phương

Theo Trí thức trẻ / Cafebiz

Bài viết tham khảo nội dung trên wikipedia về hải sản, tôm,

Bạn đang xem bài viết Câu Chuyện Cây Táo, Ba Người Đàn Ông Và Làm Giàu Chóng Vánh tại chuyên mục Tin Tức, trên website Hải Sản Tươi Sống Ông Giàu / Vựa Chuyên Hải Sản Tươi Sống Ngon Giá Rẻ, Sỉ TpHCM. Hy vọng bài viết đã giải đáp các thắc mắc về sản phẩm này như: giới thiệu chung, so sánh, hướng dẫn cách sử dụng, giá bao nhiêu, mua ở đâu giá rẻ nhất cùng với các vấn đề liên quan khác. Nếu bạn có nhu cầu tư vấn về sản phẩm cũng như đặt hàng xin vui lòng liên hệ Hotline / Zalo / Facebook. Yêu thích 2899 / Xu hướng 2929 / Tổng 2959 Câu chuyện cây táo, ba người đàn ông và làm giàu chóng vánh

Phú Yên: Cứu sống người đàn ông sau 11 giờ đu bám trên cây tránh lũ

Trưa 3/11, ông Nguyễn Thanh Tân (41 tuổi) chủ doanh nghiệp Danh Tân, ở thị trấn La Hai, huyện miền núi Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên đã được cứu sống sau 11 giờ đu bám trên cây để tránh lũ. Trước đó, vào chiều tối 2/11, ông Tân cùng 4 người trong đội cứu hộ (trong đó có Phó Chủ tịch UBND huyện Đồng Xuân Nguyễn Hữu Từ) đi ca nô tham gia cứu hộ một xe khách bị chết máy giữa dòng nước lũ tại dưới chân cầu sắt La Hai. Khi ca nô đi qua khúc cua dưới cầu sắt bắc qua sông Kỳ Lộ thì bị lật úp, khiến 5 người ngồi trên ca nô bị rơi xuống sông. Trong đó, 4 người đã được người dân cứu sống, còn ông Tân mất tích. Đến sáng 3/11, người dân đã phát hiện ông Tân đang đu bám trên một cây tre tại khu vực thôn Tân Long, xã Xuân Sơn Nam (huyện Đồng Xuân). Người dân đã gọi điện báo cáo địa phương đưa ca nô đi ứng cứu. Ông Trần Quốc Huy, Trưởng phòng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn - Phó Ban chỉ huy Phòng chống thiên tai và Tìm kiếm cứu nạn huyện Đồng Xuân cho biết: Ông Tân đã đu bám trên cây tre suốt 11 giờ trong đêm, bị kiệt sức do lạnh. Hiện ông Tân đang được điều trị tại Bệnh viện huyện Đồng Xuân, sức khỏe đang dần ổn định. Đến đầu giờ chiều 3/11, lũ trên sông Kỳ Lộ vẫn tiếp tục dâng và tràn vào nhà dân. Nhiều hộ dân phải dọn đồ đạc lên đường sắt lánh nạn./. Thế Lập/TTXVN  

Câu chuyện cuộc sống – Người trồng ngô

Tại vùng trang trại xa xôi, có một người nông dân năm nào cũng trồng được những cây ngô rất tốt. Năm nào ông cũng mang ngô tới hội chợ liên bang và năm nào ngô của ông cũng đạt giải nhất. Ai cũng cho rằng ông có những bí quyết riêng độc đáo. Có một lần, một phóng viên phỏng vấn ông và phát hiện ra rằng người nông dân luôn chia sẻ những hạt giống ngô tốt nhất của mình với những người hàng xóm ở các trang trại xung quanh. – Tại sao bác lại chia những hạt giống tốt nhất đi, trong khi năm nào họ cũng đem sản phẩm đến cùng hội chợ liên bang để cạnh tranh với sản phẩm của bác? – Phóng viên hỏi. – Anh không biết ư?- Người nông dân thật thà đáp – Gió luôn thổi phấn hoa và cuốn chúng từ trang trại này sang trang trại khác, từ cánh đồng này sang cánh đồng khác. Nếu những người hàng xóm quanh tôi chỉ trồng được những cây ngô xấu thì việc thụ phấn do gió rõ ràng sẽ làm giảm chất lượng ngô của chính trang trại của tôi. Tức là, nếu tôi muốn trồng được ngô tốt, tôi cũng phải giúp những người xung quanh trồng được ngô tốt đã! Cuộc sống cũng như vậy. Những người muốn được hạnh phúc phải giúp những người sống quanh mình hạnh phúc. Những người muốn thành công phải giúp những người quanh mình thành công. -suutam- Giá trị cuộc sống của bạn được đo bằng những cuộc sống mà bạn “chạm” tới. Bạn càng giúp nhiều người thì cuộc sống bạn càng hạnh phúc. Bắt tay vào giúp người nào. A lê hấp.

Người đàn ông TQ mỗi ngày “nốc” nửa chai thuốc tẩy

Sở thích ăn uống kì lạ của người đàn ông Trung Quốc đến cách đây 4 năm và từ đó tới nay, anh đã nốc hàng trăm lít thuốc tẩy vào người. Năm 2012, Zhang Yue nhấp ngụm đầu tiên từ chai thuốc tẩy. Kể từ đó, sở thích ăn uống của Zhang dành hết cho…thuốc tẩy. Người đàn ông 31 tuổi từ thành phố Trùng Khánh cho biết anh lúc nào cũng thèm nước rửa bát, dầu gội đầu và thuốc tẩy. Suốt 4 năm qua, mỗi ngày Zhang lại “nốc” nửa chai thuốc tẩy. Zhang Yue nói rằng anh ngay lập tức nổi tiếng vì khả năng đặc biệt của mình, tuy nhiên đi cùng đó là chẳng có cô gái nào ngó ngàng tới anh. Họ rất sợ Zhang Yue đang mắc chứng bệnh kì lạ, khó chữa. Tân Hoa Xã cho biết Zhang Yue đã tới nhiều bệnh viện để khám bệnh, tuy nhiên các bác sĩ nói rằng sức khỏe của anh rất ổn định. Các bác sĩ cho rằng Zhang mắc hội chứng pika, một dạng bệnh rối loạn ăn uống. Khi mắc hội chứng pika, bệnh nhân thích ăn những thứ không mang lại giá trị dinh dưỡng như sắt thép hay bóng đèn. Trường hợp của Zhang là thuốc tẩy. Theo Quang Minh - SH (Dân Việt)

Câu chuyện con Lừa và bài học cuộc sống

Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Lừa kêu la tội nghiệp hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đã già, dù sao thì cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả. Ông nhờ vài người hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất và đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài. Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng. -st-

Câu chuyện về hai bệnh nhân

Có hai bệnh nhân ốm nặng được xếp chung vào một phòng trong bênh viện. Trên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm gần cửa sổ được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai ở gần đấy phải nằm hoàn toàn. Họ thường nói chuyện với nhau ,kể cho nhau nghe chuyện vợ con, gia đình, nghề nghiệp và những khó khăn trong cuộc sống… Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, mắt hướng ra ngoài cửa sổ và kể cho người bạn cùng phòng của mình cuộc sống đang diễn ra bên ngoài ô cửa nhỏ. Người này kể, người kia nhắm mắt tưởng tượng.Cứ thế họ cùng tìm thấy niềm vui nho nhỏ mỗi ngày. Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh “Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Nơi có những chú vịt, chú thiên nga đang nhẹ nhàng lướt mình trên mặt nước,nơi có những em bé đang nô đùa rộn rã tiếng cười, nơi mà các cặp tình nhân tay trong tay, ngập tràn hạnh phúc. Ở nơi đó, muôn hoa rực rỡ sắc màu và còn thấy được cả đường chân trời ửng đỏ trước cảnh hoàng hôn…” Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho hai bệnh nhân. Và thật buồn… cô phát hiện ra người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ra đi, một cách nhẹ nhàng và bình yên trong giấc ngủ của mình. Vô cùng đau buồn, cô gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông còn lại ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Cô y tá kéo chiếc giường của anh sát lại bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã thoải mái, cô để anh lại một mình. Một cách chậm chạp và khó khăn, anh tự mình di chuyển bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng thật bất ngờ! Tất cả những gì mà anh có thể nhìn được qua ô cửa sổ chỉ là một bức tường trống trơn! Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn cùng phòng, người vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những lời kể. Cô y tá cho biết người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả… Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ -sưu tầm internet-

Sự khác biệt về TƯ DUY giữa Người Giàu và Người Nghèo

17 khác biệt trong tư duy của người giàu Tự tạo ra cuộc đời mình, sẵn sàng đón nhận cơ hội, tham gia cuộc chơi tiền bạc để giành chiến thắng... là những cách nhìn khác biệt so với người nghèo.   Người giàu: Tôi tạo ra cuộc đời tôi. Người nghèo: Cuộc sống toàn những việc bất ngờ xảy đến với tôi.   Người giàu: Tham gia cuộc chơi tiền bạc để thắng. Người nghèo: Tham gia cuộc chơi tiền bạc chỉ để không bị thua.   Người giàu: Quyết tâm làm giàu. Người nghèo: Muốn trở nên giàu có.   Người giàu: Suy nghĩ lớn. Người nghèo: Suy nghĩ nhỏ.   Người giàu: Tập trung vào các cơ hội. Người nghèo: Tập trung vào những khó khăn.   Người giàu: Ngưỡng mộ người thành công và giàu có khác. Người nghèo: Bực tức với những ai thành công và giàu có.   Người giàu: Kết giao với người tích cực và thành công. Người nghèo: Giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.   Người giàu: Sẵn sàng tôn vinh bản thân và giá trị của họ. Người nghèo: Suy nghĩ tiêu cực về bán hàng, quảng bá.   Người giàu: Đứng cao hơn những vấn đề của họ. Người nghèo: Nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.   Người giàu: Rất biết đón nhận. Người nghèo: Không biết đón nhận.   Người giàu: Chọn được trả công theo kết quả. Người nghèo: Chọn được trả công theo thời gian.   Người giàu: Suy nghĩ "cả hai". Người nghèo: Suy nghĩ "hoặc là/ hoặc".   Người giàu: Chú trọng vào tổng tài sản. Người nghèo: Chú trọng vào thu nhập từ làm việc.   Người giàu: Quản lý tốt tiền của họ. Người nghèo: Không biết quản lý tốt tiền của họ.   Người giàu: Bắt tiền của họ làm việc chăm chỉ. Người nghèo: Làm việc chăm chỉ vì tiền của họ.   Người giàu: Hành động bất chấp sợ hãi. Người nghèo: Để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.   Người giàu: Luôn học hỏi và phát triển. Người nghèo: Nghĩ họ đã biết hết. Là một phần trong dự án Học làm giàu phát triển từ năm 2011, bộ tranh "17 tư duy thịnh vượng" được chuyển thể từ nội dung cuốn "Bí quyết Tư duy triệu phú" của tác giả T. Harv Eker. Mỗi tâm thức được chuyển thể thành một bức vẽ riêng, thể hiện rõ thái độ, lập trường của hai nhân vật Giàu và Nghèo. Anh Quân

5 câu chuyện ở đất nước Nhật Bản

Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5 - 10% khi biết bạn là khách nước ngoài. Dường như người Nhật Bản rất thấm nhuần và áp dụng giáo lý đạo Phật trong cuộc sống hằng ngày cho nên họ quý trọng, xem con người đều bình đẳng vì cùng có Phật tánh như nhau chứ không dựa vào dáng vẻ giàu nghèo bên ngoài. Họ thường xuyên làm chuyện phải có lợi ích cho người khác cũng như không dám trộm cắp, hại người để được nghiệp quả tốt. Chuyện thứ nhất: Trung thực Ở Nhật, bạn khó có cơ hội bắt taxi để đi một cuốc đường dài. Vì sao? Các bác tài sẽ tự chở bạn thẳng đến nhà ga tàu điện ngầm, kèm lời hướng dẫn: “Hãy đi tàu điện ngầm cho rẻ”. Sự trung thực của người Nhật in đậm nét ở những "mini shop không người bán” tại Osaka. Nhiều vùng ở Nhật không có nông dân. Ban ngày họ vẫn đến công sở, ngoài giờ làm họ trồng trọt thêm. Sau khi thu hoạch, họ đóng gói sản phẩm, dán giá và để thùng tiền bên cạnh. Người mua cứ theo giá niêm yết mà tự bỏ tiền vào thùng. Cuối ngày, trên đường đi làm về, họ ghé đem thùng tiền về nhà. Nhẹ nhàng và đơn giản. Các con đường mua sắm, các đại siêu thị ở Hokkaido, Sapporo hay Osaka... cũng không nơi nào bạn phải gửi giỏ, túi xách. Quầy thanh toán cũng không đặt ngay cổng ra vào. Người Nhật tự hào khẳng định động từ "ăn cắp vặt" gần như đã biến mất trong từ điển. Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5-10% khi biết bạn là khách nước ngoài. Chuyện thứ 2: Không ồn nơi công cộng Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để tại Nhật. Tất cả đường cao tốc đều phải xây dựng hàng rào cách âm, để nhà dân không bị ảnh hưởng bởi xe lưu thông trên đường. Osaka bỏ ra 18 tỷ USD xây hẳn một hòn đảo nhân tạo để làm sân bay rộng hơn 500ha ngay trên biển. Lý do đơn giản chỉ vì “người dân không chịu nổi tiếng ồn khi máy bay lên xuống”. Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để. Tại các cửa hàng mua sắm, dù đang vào mùa khuyến mãi, cũng không một cửa hàng nào được đặt máy phát ra tiếng. Tuyệt đối không được bật nhạc làm ồn sang cửa hàng bên cạnh. Muốn quảng cáo và thu hút thì cách duy nhất là thuê một nhân viên dùng loa tay, quảng cáo với từng khách. Chuyện thứ 3: Nhân bản Vì sao trên những cánh đồng ở Nhật luôn còn một góc nguyên, không thu hoạch? Không ai bảo ai, những nông dân Nhật không bao giờ gặt hái toàn bộ nông sản mà họ luôn để phần 5-10% sản lượng cho các loài chim, thú trong tự nhiên. Chuyện thứ 4: Bình đẳng Mọi đứa trẻ đều được dạy về sự bình đẳng. Để không có tình trạng phân biệt giàu nghèo ngay từ nhỏ, mọi trẻ em đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Nếu nhà xa thì xe đưa đón của trường là chọn lựa duy nhất. Các trường không chấp nhận cho phụ huynh đưa con đến lớp bằng xe hơi. Mọi trẻ em Nhật Bản đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Việc mặc đồng phục vest đen từ người quét đường đến tất cả nhân viên, quan chức, cho thấy một nước Nhật không khoảng cách. Những ngày tuyết phủ trắng nước Nhật, từ trên cao nhìn xuống, những công dân Nhật như những chấm đen nhỏ di chuyển nhanh trên đường. Tất cả họ là một nước Nhật chung ý chí, chung tinh thần lao động. Văn hóa xếp hàng thấm đẫm vào nếp sinh hoạt hàng ngày của người Nhật. Không có bất cứ sự ưu tiên. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày ở Nhật, bạn thấy người xếp hàng ngay sau lưng mình chính là Thủ tướng. Chuyện thứ 5: Nội trợ là một nghề Ở Nhật Bản, hàng tháng chính phủ tự trích lương của chồng đóng thuế cho vợ. Do đó, người phụ nữ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn được hưởng các tiêu chuẩn y như một người đi làm. Về già, họ vẫn hưởng đầy đủ lương hưu. Độc đáo hơn nữa là nhiều công ty áp dụng chính sách, lương của chồng sẽ vào thẳng tài khoản của vợ. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình vì thế luôn được đề cao, tôn trọng.

Câu chuyện nhân quả tại đại học Stanford

Đây là một câu chuyện có thật xảy ra vào năm 1892 tại trường Đại Học Stanford. Một sinh viên 18 tuổi đang cố xoay sở để trả học phí. Cậu mồ côi và không biết nhờ cậy vào ai để xin tiền. Rồi cậu nghĩ ra một cách thật hay ho. Đại học Stanford Cậu và một người bạn quyết định tổ chức một buổi hòa nhạc tại trường để gây quỹ kiếm tiền trả học phí cho cả hai. Họ tìm đến nhà dương cầm nổi tiếng Ignacy J. Paderewski. Ông bầu của nhạc sĩ yêu cầu các cậu phải đảm bảo thanh toán một khoản thù lao là 2.000$ cho buổi độc tấu dương cầm. Giao kèo được thỏa thuận và hai cậu sinh viên bắt tay tổ chức để buổi biểu diễn được thành công. Ngày trọng đại đó rồi cũng đến. Ignacy J. Paderewski biểu diễn tại truờng ĐH.Stanford. Nhưng không may, hai bạn trẻ không thể xoay sở để bán hết số vé. Tổng số tiền mà họ thu được chỉ vỏn vẹn 1.600 $. Thất vọng, họ tìm đến truờng ĐH.Stanford để giải thích hoàn cảnh của họ. Và rồi hai cậu sinh viên trao hết 1.600$ cho I.J.Paderewski cùng tấm chi phiếu 400$ cho khoản tiền còn thiếu với lời hứa rằng họ sẽ tranh thủ thanh toán tấm séc này sớm nhất... Nhưng Paderewski nói : "Không, việc này không thể chấp nhận được.” Ông xé tấm chi phiếu, đưa lại 1.600 $ cho hai cậu sinh viên và nói: “Đây là 1.600$. Hãy thanh toán mọi chi phí mà các bạn còn thiếu nợ, giữ số tiền mà các bạn cần để thanh toán học phí, tôi chỉ lấy phần tiền còn dư.” Hai cậu sinh viên ngạc nhiên và rối rít cám ơn Paderewski. Nó chỉ là một nghĩa cử nhỏ bé thể hiện một tấm lòng tử tế, nhưng rõ ràng cho thấy rằng Paderewski là một con người có nhân cách lớn. Nghệ sĩ dương cầm Ignacy J. Paderewski Tại sao ông ta phải giúp hai thanh niên mà ông chẳng hề quen biết ? Chúng ta ai cũng tình cờ gặp những tình huống như vậy trong đời mình. Và hầu hết chúng ta chỉ nghĩ : “Nếu chúng ta giúp họ, chuyện gì sẽ xảy ra cho chúng ta ?" Nhưng những con người vĩ đại thì lại nghĩ rằng : “Nếu ta không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra cho họ ?”. Họ giúp và không mong có sự đền đáp. Họ làm điều đó vì họ cảm thấy rằng đó là một việc đúng cần phải làm. Ignacy J. Paderewski sau đó trở thành Thủ tướng của Ba Lan. Ông là một nhà lãnh đạo tài ba nhưng không may, chiến tranh Thế giới xảy ra, Ba Lan bị tàn phá. Hơn 1,5 triệu người dân trong nước lâm vào cảnh đói và không có tiền để cung cấp cái ăn cho họ. Và Paderewski không biết cầu cứu ở đâu, ông quyết định tìm đến Tổ chức Cứu trợ Lương thực Hoa Kỳ để xin giúp đỡ. Lãnh đạo của tổ chức này lúc bấy giờ là Herbert Hoover, nguời sau này trở thành Tổng thống thứ 31 của Hoa Kỳ. Hoover đồng ý giúp và nhanh chóng gửi hàng tấn ngũ cốc để cứu đói cho người dân Ba Lan. Thảm họa được đẩy lùi. Thủ Tướng Paderewski cảm thấy nhẹ nhõm. Ông quyết định sang Mỹ gặp Hoover để đích thân cảm ơn. Tổng thống thứ 31 của Hoa Kỳ. Hoover Khi Paderewski bắt đầu nói lời cảm ơn Hoover vì nghĩa cử cao thượng của ông, thì Hoover vội cắt ngang và nói : - “Ngài không cần phải cảm ơn tôi, thưa Thủ Tướng. Có lẽ ngài không còn nhớ câu chuyện này, nhưng nhiều năm về trước, ngài đã giúp hai cậu sinh viên trẻ tuổi có học phí để tiếp tục theo học truờng Đại Học Stanford -Hoa Kỳ, và tôi là một trong hai chàng sinh viên ấy.” Nguồn:Sưu tầm

Nguyên nhân thất bại của rất nhiều người: Hai cái cây, bạn sẽ chặt cây nào?

Thầy hỏi: “Nếu các trò lên núi chặt cây, vừa vặn trước mắt có hai gốc cây, một gốc cây to, một gốc cây nhỏ, các em sẽ chặt gốc nào?” Câu hỏi vừa ra, tất cả học sinh đều nói: “Tất nhiên là chặt gốc cây to rồi.” Thầy cười cười, nói: “Gốc cây to kia chỉ là một gốc bạch dương bình thường, mà gốc cây nhỏ kia lại là một cây thông, bây giờ các em sẽ chặt cây nào?” Chúng tôi nghĩ, cây thông tương đối trân quý, nên trả lời: “Tất nhiên sẽ chặt cây thông, bạch dương không được bao nhiêu tiền!” Thầy mang theo nụ cười không đổi nhìn chúng tôi, hỏi: “Nếu gốc cây dương là thẳng tắp, mà cây thông lại uốn éo xiêu vẹo, các em sẽ chặt cây nào?” Chúng tôi cảm thấy có chút nghi hoặc, liền nói: “Nếu là như vậy, hay là vẫn chặt cây dương. Cây thông cong queo ngoằn ngoèo, làm gì cũng không làm được!” Ánh mắt thầy lóe lên, chúng tôi đoán là thầy sẽ thêm điều kiện nữa, quả nhiên, thầy nói: “Cây dương tuy thẳng tắp, nhưng bởi đã lâu năm, nên phần giữa mục rỗng, lúc này, các em sẽ chặt gốc nào?” Tuy không hiểu nổi trong hồ lô của thầy bán thuốc gì, chúng tôi vẫn từ điều kiện của thầy mà suy nghĩ, nói: “Thế thì lại chặt cây thông, cây dương ở giữa đã mục rỗng, càng không thể dùng!” Sau đó thầy liền hỏi: “Thế nhưng dù cây thông ở giữa không mục rỗng, nhưng nó cong queo quá ghê gớm, bắt đầu chặt rất khó khăn, các em sẽ chặt gốc nào?” Chúng tôi dứt khoát không suy nghĩ kết luận của thầy là gì nữa, liền nói: “Vậy chặt cây dương. Đều không thể dùng như nhau, đương nhiên chọn cây dễ chặt!” Thầy không để chúng tôi thở, liền hỏi: “Thế nhưng trên cây dương có một tổ chim, mấy con chim non đang ở trong ổ, các em sẽ chặt gốc nào?” Cuối cùng, có người hỏi: “Thầy ơi! Rốt cuộc thầy muốn nói gì cho chúng em vậy? Hỏi những thứ đó làm gì vậy thầy?” Thầy thu hồi nụ cười, nói: “Các em vì sao không tự hỏi mình, rốt cuộc là chặt cây để làm gì? Tuy điều kiện của thầy thay đổi, nhưng yếu tố cuối cùng quyết định kết quả là động cơ ban đầu của các em. Nếu muốn lấy củi, các em liền chặt cây dương; muốn làm hàng mỹ nghệ, liền chặt cây thông. Các em tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ cầm theo búa lên núi chặt cây chứ?!” Một người, chỉ khi trong nội tâm đã có mục tiêu từ trước,thì lúc làm việc mới không bị đủ loại điều kiện và hiện tượng bên ngoài mê hoặc. Mục tiêu của bạn đã rõ ràng sao? Tư tưởng thông suốt, mới có thể kiên trì. Biên dịch: Bình Minh Nguồn daikynguyenvn